những bài học của mình,

mình viết bài blog này trong một buổi chiều mát mẻ của tháng 6, năm mình chuẩn bị 26 tuổi. mình chỉ định bật laptop một tí, nhưng cảm giác thôi thúc trong lòng lại muốn chia sẻ điều gì đấy, nên mình viết. những điều mình sắp chia sẻ dưới đây, mọi người chắc hẳn cũng đã nghe, đọc, hoặc trải qua nó rồi. mình cũng thế, nhưng cho đến khi mình thật sự “học” được nó, như thể đến tận bây giờ mình mới thật sự “own” nó.

Không có việc gì phải vội,

suốt hơn 25 năm qua, mình luôn sống với ý nghĩ “mình sẽ bị trễ điều gì đấy“. vậy nên mình đi, ăn, nói và đưa ra quyết định rất nhanh, kiểu vội vàng. đôi lúc mình thấy hối hận vì đã không dành nhiều thời gian hơn để cân nhắc và suy nghĩ.

trong đầu mình luôn có ý nghĩ của việc mình sẽ làm tiếp theo. ví dụ như mỗi buổi sáng thức dậy, vừa mở mắt ra, trong đầu mình sẽ có 1 list việc hôm nay “cần” làm. đôi khi điều này làm mình không muốn bước xuống giường và bắt đầu ngày mới một cách tràn đầy năng lượng hơn. điều này cũng làm cho mình không tận hưởng được những điều đẹp đẽ xung quanh mình.

hình mình chụp ở công viên gần nhà

mình sống vội đến mức không nhận ra những điều làm mình vui và hạnh phúc thật sự ở rất gần với mình. như cơn gió lướt qua mặt mình, tiếng chim hót, cây xanh, hay vì mình cảm thấy an toàn và bình yên.

mình không cần vặn lửa thật to ở bếp gas khi nấu đồ ăn, hay mình cũng không cần phải rush đến mức vo gạo một cách ào ào. mọi thứ có thể đợi. mình chỉ muốn sống một đời chậm thiệt chậm của mình. mình nghĩ thành công hay giàu có đến mức không có đủ thời gian để tận hưởng từng giây phút của cuộc đời, thì có ý nghĩa gì đâu?

Sống tử tế

mình đã định ghi tốt bụng, nhưng mình nghĩ “tử tế” phù hợp hơn. sống tử tế với mình là làm mọi thứ với tình yêu và điều tốt từ tận đấy lòng của mình. thành thật mà nói: mình chưa bao giờ thật sự hối hận vì đã sống tử tế, mình chỉ hối hận những lúc mình cư xử không tốt với ai đó thôi.

hãy làm mọi điều với sự chân thành và đừng bao giờ kết tội hay nghĩ xấu cho ai đó, cho đến khi có chứng cứ rõ ràng. có lần mình giận dỗi ai đó, bạn trai mình nói “có thể ngay lúc đó người ta quên thương em thôi.” mình như pause lại một chút. ngay cả bản thân mình, cũng có những lần giận quá mất khôn, và “quên thương” người khác và chính bản thân mình cơ mà.

Sống cuộc đời của mình

mình học được nếu mình chỉ tập trung 100% năng lượng của mình vào cuộc sống mình và những người mình yêu thương, thì tâm trí mình sẽ “gọn gàng và nhẹ nhàng” hơn nhiều. vậy nên mình tập. mình có tật thiệt xấu là hay vào kenh14, sân si cuộc đời của người khác .-. mình chặn kenh14 ở web browser của mình, và cả set giờ ở điện thoại. haha

chị therapist của mình nói là nếu mình muốn ai đó trở nên tốt hơn thì điều tốt nhất mình có thể làm là inspire họ. vậy nên mình cố gắng mỗi ngày để trở nên phiên bản tốt hơn của mình ngày hôm qua.

với tất cả yêu thương,

Chi

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: